bechance

英 [bɪ'tʃɑːns] 美 [bɪ'tʃæns]
  • vt. 使遭遇;使发生
  • vi. 发生;产生
bechance
«
1 / 10
»
bechance (v.)
1520s, from be- + chance. Related: Bechanced; bechancing.